b. Mục đích và nội
dung của giao dịch không trái pháp luật, đạo đức xã hội
Mục đích của giao dịch
dân sự là lợi ích hợp pháp mà các bên mong muốn đạt được khi xác lập giao dịch
đó( mục đích thục tể), Nộì dung cùa giao dịch dân sự là tổng hợp các điều khoản
mà các bên đã cam kết, thoả thuận trong giao dịch. Những điều khoản này xác định
quyền, nghĩa vụ của các bên phát sinh giao dịch. Mục đích và nội dung của giao
dịch có quan hệ chặt chỗ với nhau. Con người xác lập, thực hiện giao dịch dân sự
luồn nhàm đạt được mục đích nhất định. Muốn đạt được mục đích đó họ phải cam kết,
thoả thuận về nội dung và ngược lại những cam kết, thoả thuận về nội dung của họ
là để được mục đích của giao dịch. Ví dụ: Trong hợp đổng mua bán tài sản, mục
đích mà các bên hướng tới là quyền sở hữu lùi sẵn. Đổ đạt được mục đích này họ
phải thoả thuận được về nội dung của hợp đồng mua bán bao gồm các điểu khoản
như dối lượng (vật bán), giá cả, thời hạn, địa điểm, phương thức thực hiện hợp
đồng. Sự thoả thuận về các điều khoản dỏ lại nhằm đạt được mục đích là quyền sở
hữu tài sản, đây là mục đích của giao dịch mà các bên hướng tới. Tuy nhiên
trong thực tiễn không phải bao giờ các chủ thể cũng có cùng một mục đích. Có những
trường hợp người mua muôn được sở hữu tài sản nhưng người bán không có mục dích
dó mà vì một mục đích khác mà họ bán tài sản như để chốn tránh việc kê biên tài
sản, người bị kê biên tài sản bán hốt tài sản của mình, trường hợp này người
bán không phải muôn chuyển quyền sở hữu cho bên mua. Mục đích này là trái pháp
luật.
Đổ giao dịch dân sự có
hiệu lực pháp luật thì mục đích và nội dung cùa giao dịch không trái pháp luật,
đạo đức xã hội. Điểu cấm cùa pháp luật là những quy định của pháp luật không
cho phép chủ thể thực hiện những hành vi nhất định. Đạo đức xã hội là những chuẩn
mực ứng xử chung giữa người vởì người trong đời sống xã hội, được cộng đồng thừa
nhận và tôn trọng. Chỉ những tài sản được phép giao dịch, những công việc được
phép thực hiện không vi phạm điều cấm pháp lu Ạt, không trái đạo đức xã hội mới
là đối tượng của giao dịch dân sự. Những giao dịch xác lập nhằm trốn tránh pháp
luật hoặc trái đạo đức xã hội là những giao dịch có mục đích và nội dung khống
hợp pháp, không làm phát sinh hiệu lực pháp luật của giao dịch đó.
c. Người tham gia giao dịch hoàn toàn tự
nguyện
Bản chất của giao dịch
dân sự là sự thống nhất giữa ý chí và bày tỏ ý chí, cho nên tự nguyện bao gồm
các yếu tố cấu thành là tự do ý chí và bày tỏ ý chí. Khồng có tự do ý chí và
bày tỏ ý chí không thể có tự nguyện, nếu một trong hai yếu tố này không có hoặc
không thống nhất cũng không thể có tự nguyện. Sự tự nguyện của một bên (hành vi
pháp lý đơn phương) hoặc sự tự nguyện của các bên trong một quan hệ dân sự (hợp
đồng) là một trong các nguyên tắc được quy định tại Điều 4 BLDS: Tự do, tự nguyện
cam kết, thoả thuận. Vi phạm sự tự nguyện của chủ thể là vi phạm pháp luật. Vì
vậy, giao dịch thiếu sự tự nguyện không làm phát sinh hậu quả pháp lý. Bộ luật
dân sự quy định một số trường hợp giao dịch xác lập không có sự tự nguyện sẽ bị
vô hiệu. Đó là các trường hợp vô hiệu do giả tạo, do nhầm lẫn, do bị lừa dối, bị
de doạ, do xác lập tại thời điểm không nhận thức và làm chủ được hành vi của
mình.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét