Vật trong tự nhiên rất
phong phó và đa dạng, Tùy thuộc vào giá trị, các đặc tính tự nhiên cũng như xã
hội, ý nghĩa pháp lý của chúng trong giao lưu dân sự người ta phân biệt các loại
vật khác nhau. Ngoài việc phân loại thành bát động sản và động sản, BLDS còn có
những cách phân loại sau đây.
-Hoa
lợi và lợi tức.
Dựa vào các căn cứ khác
nhau trong việc "gia tăng tự nhiên" của tài sản, Điều 175 BLDS dã
phân chia thành hoa lợi và lợi tức.
Hoa lợi là những sản vật
tự nhiên cố tính chất hữu cơ do tài sản mang lại cho chủ sở hữu. Ví dụ: Hoa quả
của c&y, trứng do gia cầm đẻ ra, gia sức nhỏ do mẹ chúng sinh ra. Lợi tức
được coi là một khoản lợi mà chủ sở hữu thu được từ việc khai thác cổng dụng của
tài sản. Thông thường, lợi tức được tính ra thành một số tiền nhất định. Ví dụ:
Khoản tiền thu được từ việc cho thuê nhà, tiền lãi thu được từ việc cho vay tài
sản.
-Vật
chính và vật phụ
Trên phương diện vật
lý, các vật này cố thể tách rời nhau nhưng giá trị và ý nghĩa kinh tế thì một vật
chỉ có thể cố giá trị khi đi kèm với vật kia. Vật chính là vật độc lập, cố thể
khai thác cổng dụng theo tính năng. Ví dụ: Máy ảnh là vật chính còn vỏ máy ảnh
là vật phụ. Vật phụ là vật trực tiếp phục vụ cho việc khai thác công dụng của vật
chính, là một bộ phận của vật chính nhưng có thể tách rồi vật chính. Ví dụ: Bộ
phận điều khiến từ xa của tivi, video; các dụng cụ (đổ nghé) đế sửa chữa ô tô.
Theo nguyên tác chung, vật chính và vật phụ là đối tượng thống nhất, nếu các bên
không cố thoả thuận gì khác, thì vật phụ phải đi kèm vật chính khi thực hiện
nghĩa vụ chuyển giao vật chính. Tuy nhiên, các bên có thể thoả thuận khác: chỉ vật
chính hoặc vệt phụ mà thôi. Đương nhiên, không thể coi là vật phụ nểu bản thân
nó là một bộ I phận cấu thành của vật chính, như lốp ô tô đang sử dụng của một
cái ô tô, nhưng lốp để dự phòng xe lại có thể được coi là vật phụ.
-
Vật chia được và vật không chia được :
Vật chia được là những
vật khi được phân chia ra thành các phần nhò, thì mỗi phần đó vẫn giữ nguyên
các tính chất I ban đầu và giữ nguyôn tính năng sử dụng của vật đó. Ví dụ:
Xăng, dâu, gạo cổ thể phân chia thành nhiéu phấn khác nhau nhưng vẫn giữ nguyôn
được tính chất và tính năng sử dụng. Vạt không chia được là những vật khi phân
chia thành những phần nhỏ, nó không giữ được tĩnh chất và tính nâng sử dụng ban
đầu. Ví dụ: Giường tủ, đồng hồ, xe máy, xe đạp... Những vật không chia được khi
buộc phải chia thì phải trị giá bằng tiền để chia. Người nào giữ vột phải trả
cho người kia số tiền cố giá trị tương đương với phần của họ.
Trong quan hệ dân sự,
việc phân loại vật chia được và không
chia được mang tính tương đối. Các đối tượng của quan hệ dân sự trong trường hợp
này là vật không chia được nhưng trường hợp khác là vật chia được. Ví dụ nhà ở
và đất đai. Khi phân chia di sản nếu nhà ở và đất ở chia ra được thành hai hay
nhiéu phần mà các chù sở hữu đéu sừ dụng được thì nhà ở và đất ờ là vật chia
được....
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét